Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 345: Chặn đường


Bologo tập trung toàn bộ tinh thần vào việc lái xe và giao tiếp với Amy nên không để ý đến những gì Palmer đang làm. Nhưng dựa trên dáng vẻ vô cùng phẫn nộ của Cronin và Gold thì có vẻ mấy từ ngữ bẩn thỉu của Palmer đã gây ra một cú sốc tinh thần cực lớn cho cả hai.

Bologo còn chưa kịp xử lý đám người đuổi theo sau thì chiếc xe đã phát ra tiếng vang trầm, thùng xe hơi nghiêng sang một bên, thậm chí khiến tốc độ cũng giảm xuống một chút.

"Không phải đâu!"

Bologo lớn tiếng phàn nàn, tức giận đấm vào vô lăng.

Chuyện xấu liên tục nối tiếp nhau khiến Bologo quay đầu nhìn chằm chằm vào Palmer, Palmer thì tỏ vẻ không liên quan gì đến hắn.

Được rồi, Bologo từ lâu đã quen với những diễn biến xui xẻo như vậy.

Ngay khi Bologo chuẩn bị dừng lại để chiến đấu đến chết thì Amy bỗng mở cửa ở chỗ ghế lái phụ và nhoài người ra ngoài để quan sát chiếc xe.

“Ngươi đang làm gì vậy?” Bologo nghi hoặc.

Amy quay đầu nhìn Bologo, tự tin nói: "Ta có thể sửa xe!"

"Cái gì!"

"Sửa xe! Từ thay đèn pha đến bảo dưỡng động cơ, ta đều biết làm!"

Bologo choáng váng, nhưng khi nhớ đến kỹ năng chiến đấu của Amy thì hắn lại cảm thấy việc Amy biết sửa xe là chuyện bình thường.

"Làm như nào?"

Bầy rắn bắt đầu bò vào bên trong ô tô. Nhờ việc tập luyện độ chính xác của Năng lượng bí mật mà giờ chỉ cần nó không bị hư hỏng quá nặng, Bologo đều có thể chế tạo ngay các bộ phận thay thế.

Amy đưa tay ra, dưới ánh sáng vàng lung linh, cánh tay của nàng hòa vào cơ thể Bologo, nhận thức về bầy rắn được truyền trở lại tâm trí Amy.

Nàng cảm thấy mình như đang lao qua các khe hở giữa khung máy, tìm kiếm góc bị hỏng trong cái nóng như thiêu như đốt.

Không cần giao tiếp bằng lời, Bologo đã hiểu ý của Amy. Bầy rắn ngưng kết lại, tạo hình, nâng các giá đỡ bằng kim loại đã bị vỡ lên và gia cố lại.

Bologo giống một người thủy thủ chăm chỉ, cần cù đang lái một con tàu lớn thủng lỗ chỗ, vừa phải lấp lỗ vừa phải cố gắng thoát khỏi sự truy đuổi của cơn bão.

"Đến lượt ngươi lái xe!"

Bologo nắm lấy khung cửa rồi bật mạnh lên nóc xe, cùng lúc đó, Palmer lập tức nhào đến ghế lái và đảm nhiệm vị trí tài xế cho Bologo.

Vệt sáng màu xanh lam lan rộng, chất lỏng vảy rắn chảy ra từ người Bologo giống như những xúc tu, bám chặt vào nóc xe giúp hắn đứng vững trên đó.

Trước mắt Bologo là hai Nguyện Cầu Giả đang lao tới với tốc độ cực nhanh, dù cho động cơ có gầm rú đến mấy cũng không thể cắt đuôi bọn chúng.

Nhưng giờ chỉ cần kiên trì một lúc là được. Tốc độ của hai Nguyện Cầu Giả này đánh đổi bằng lượng Aether tiêu hao rất lớn, cho nên không thể duy trì được lâu. Chỉ cần cố gắng chịu đựng là Bologo sẽ có thể cắt đuôi được hai người.

Nhưng tương tự, chỉ cần một đòn tấn công của cả hai trúng chiếc xe là có thể dễ dàng phá nó thành nhiều mảnh, từ đó chặn được Bologo lại.

Bầy rắn màu trắng bạc kéo dài trong gió, phần đuôi rắn hóa thành một lưỡi dao sắc nhọn. Sau khi được Bologo quất ra, nó biến thành một lưỡi roi xé gió chém về phía hai người đang đuổi theo.

Gold đột ngột dừng lại, đám rễ dày của hắn xuyên qua mặt đất, chặn lưỡi roi lại, sau đó tiếp tục vươn ra phía ngoài, chộp vào chiếc xe.

Giữa tốc độ của chiếc xe và thời gian cần để giải phóng Năng lượng bí mật của Gold có một sự cân bằng tinh tế. Bất cứ khi nào Gold gọi được đám rễ cây khổng lồ ra thì chiếc xe đã thoát khỏi tầm tấn công của hắn, nhưng chỉ cần chậm hơn một chút là sẽ bị đám rễ khổng lồ đánh trúng.

"Cần ta hỗ trợ không!"

Amy thò đầu ra, hỏi.

"Tạm thời chưa cần!" Bologo lớn tiếng đáp lại.

Giờ đây, Bologo có thể cảm nhận được rõ rằng ngay cả khi được Nguồn Gió của Palmer gia tốc, việc chiếc xe bị hư hại vẫn sẽ khiến tốc độ chậm dần.

Bầy rắn chạm đất, Chinh Chiêu Chi Thủ chiêu mộ mặt đất khiến vô số thanh trường kích mọc lên, tạo thành một loạt hàng rào chống kỵ binh (*) mọc san sát nhau với ý đồ chặn Gold lại.

Gold còn chưa đi tới thì đám cành cây đã mọc lên từ đống trường kích. Là Năng lượng bí mật thuộc Học phái Huyễn Tạo, nền tảng mà Vườn Cây Khổng Lồ cần là mặt đất, thế nên mọi hành động chiêu mộ mặt đất của Bologo đều sẽ bị Gold dễ dàng hóa giải.

Đúng lúc Bologo đang cân nhắc hành động tiếp theo thì một phản ứng ê- Aether mãnh liệt trồi lên từ mặt đất.

Bologo gào lớn, "Palmer!"

"Đừng giục!"

Palmer đánh tay lái. Gió dồn lên nóc, ép chiếc xe xuống sát đất để tránh nó bị mất lát lật xe.

Lốp xe để lại một vệt cháy đen trên mặt đất, Palmer lái chiếc xe theo một quỹ đạo gần như bất khả thi về phía một giao lộ khác.

Mặt đất rung lên, bộ rễ khổng lồ vươn cành nhảy múa, đập nát hoàn toàn mặt đất nơi chiếc xe vừa dừng lại. Nếu vừa rồi chỉ chậm hơn một giây thôi là chiếc xe sẽ va chạm với đống rễ và biến thành một quả cầu lửa rực cháy.

"Ta đã nói ta nên đi đua xe!"

Palmer mặc sức nghĩ về giấc mơ thời thơ ấu của mình. Trong lúc hưng phấn, hắn vỗ sầm vào radio. Sau tiếng xẹt xẹt, chương trình phát thanh quen thuộc chợt vang lên.

"Xin chào quý thính giả! Ta là Dudel, người bạn trung thành của các bạn, phát sóng hai lần một ngày. Chào mừng đến với chuyên mục này!"

Hôm nay đã xảy ra đủ chuyện phi lý, thế nên Bologo trên nóc xe không lấy làm lạ khi nghe thấy giọng của Dudel.

"Một mẩu tin khẩn cấp xen giữa. Hiện giờ xung quanh Khe nứt lớn đang có một vụ bạo loạn không rõ nguồn gốc. Theo lời kể lại của người dân xung quanh thì đây có vẻ là một vụ cướp. Một tên cướp đội mũ trùm đầu màu đen đang xả súng vào đám đông. Xin hãy rời khỏi đây càng sớm càng tốt để bảo vệ sự an toàn của chính bản thân bạn. Cảnh sát đang trên đường tới."

"Cướp? Đúng là một tên cướp ngu ngốc! Ngân hàng làm gì mở cửa vào lúc này!"

Palmer bật cười trước bản tin đang được phát sóng, sau đó gõ mạnh vào radio để chuyển kênh.

Amy do dự một lúc, sau đó sửa lại cho Palmer, "Đó... dường như đang ám chỉ chúng ta."

“Hả? Vậy sao?” Palmer nhìn lên gương chiếu hậu thì thấy trong đó phản chiếu một tên cướp đội mũ trùm đầu màu đen. "Chết tiệt, ta quên mất chuyện này."

Palmer đã quen với việc che mặt bằng bất cứ thứ gì tiện tay vớ được, cho dù là tất đen hay túi giấy để đựng thức ăn.

"Nói như vậy là chúng ta đã bị truy nã rồi? Bọn cướp bị cảnh sát truy nã?" Palmer hỏi Amy.

Amy hơi sững sờ, cái tên này không hề hoảng sợ khi nghe tin mình bị truy nã mà còn có chút phấn khích là sao?

"Chuẩn bị kỹ càng!"

Palmer nói điều gì đó khó hiểu với Amy, rồi đấm vỡ kính chắn gió để gió lùa vào.

Bologo chỉ thấy chiếc xe dưới chân xóc lên, áp lực gió bao trùm khắp người, thậm chí còn khiến hắn cảm thấy khó thở.

"Tình hình bên các ngươi thế nào rồi?"

Một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu, đó là Lebius.

“Đã đón được Amy, bây giờ bọn ta đang bị truy đuổi bởi hai Nguyện Cầu Giả, hiện đang hướng tới Khe nứt lớn.” Bologo đáp lại qua Trạm trung chuyển tin tức.

"Theo lời kể của Amy thì bản thân nàng không còn đủ năng lượng để tua lại thời gian, thế có nghĩa là đây sẽ là lần tua lại cuối cùng!"

Giọng nói trong đầu lặng đi vài giây, sau đó trả lời: "Đã hiểu, giữ liên lạc, quân tiếp viện sẽ đến sớm."

Tiếp viện?

Thực sự sẽ có quân tiếp viện vào lúc này? Nếu có quân tiếp viện thì họ đã ở đâu trong lần tua lại trước?

Bologo không nghi ngờ gì nhiều, hắn tin Lebius nhiều như Lebius tin hắn.

Vẫy bàn tay trắng bạc, thò tay vào trong xe, Bologo mở một vali ở băng ghế sau và lấy một số lượng lớn vũ khí từ trong đó ra.

Đây vốn là số vũ khí giả kim để hỗ trợ Đội số 10, những thợ săn ở các quốc gia khác nhau. Đám người này gần đây đang phát sinh giao tranh với giáo phái Tinh Hủ ở Các Tiểu Vương quốc Hazama.

Như cái cách cuộc chiến nổ ra giữa Các Tiểu Vương quốc Hazama, Cục Trật tự không ngờ Trái tim bất diệt sẽ mất kiểm soát bên trong Khe nứt lớn. Thế nên đống vũ khí giả kim này tình cờ lại có thể sử dụng.

Đây là vũ khí giả kim được Lebius mang từ trong kho ra, bởi vì Bologo chỉ là Người thăng hoa giai đoạn một, dung lượng tích trữ Aether của bản thân không nhiều, nên những vũ khí giả kim này chỉ là vật phẩm tiêu hao một lần.

Bologo chỉ đơn giản là nâng quả lựu đạn giả kim trong tay lên, kéo ngòi nổ, đợi vài giây và ném mạnh vào Gold.

Gold không thèm để ý đến thứ nhỏ xíu mà Bologo vừa ném tới. Cành cây khổng lồ đang nhào lộn dễ dàng nuốt chửng nó vào bóng tối, nhưng trong nháy mắt, phản ứng Aether cực lớn bỗng được giải phóng ra từ trong đó.

Tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp đường phố, khiến cửa kính dọc đường vỡ tan, làn sóng xung kích của vụ nổ thậm chí còn đẩy chiếc xe tiến về phía trước.

Còn đám rễ cây khổng lồ vướng víu kia thì đã bị thổi bay ngay tại thời điểm vụ nổ xảy ra, nhưng đây không phải là điểm chí mạng nhất, thứ còn khiến người ta kinh hãi hơn nữa là ngọn lửa đang hoành hành.

Không giống như ngọn lửa bình thường, ngọn lửa do lựu đạn giả kim tạo ra bám chặt vào bề mặt vật chất, cho dù vật chất có bị đốt thủng thì nó vẫn sẽ tồn tại trong một khoảng thời gian sau đó mới dập tắt hoàn toàn.

Đám rễ và cành cây khổng lồ bùng cháy với ngọn lửa hừng hực trông như một con rắn lửa đang hoành hành. Amy nhìn lại, là một nhà giả kim, nàng chỉ cần liếc thôi là đã nhận ra những chất đang cháy.

Amy thì thầm, "Thủy ngân đỏ ..."

Thủy ngân đỏ, hay còn gọi là thuốc đỏ, là một sản phẩm giả kim được chuyển hóa từ thủy ngân, có tính dễ cháy cực mạnh, cực kỳ thích hợp để đối phó với đống máu thịt có khả năng sinh sôi nảy nở liên tục kia.

Trong ánh lửa bùng lên, Bologo còn chưa kịp vui mừng thì bức tường ở bên đường nứt toác, một bóng người quen thuộc hiện ra từ đó.

"Tóm được các ngươi!"

Cronin đã đi đường vòng để bắt kịp Bologo. Làn sóng Aether xung kích quét qua, Aether gầm rú dễ dàng nâng chiếc xe lên, phá hủy con đường trước mặt nó.

(*) Cheval de frise: chướng ngại vật làm bằng dây kẽm gai hoặc hợp bởi nhiều cọc cắm vào một khung gỗ, giăng ở chỗ tối để gạt ngã ngựa của đối phương; dây cản ngựa.